ẤM LÒNG TỪ MỘT KHOẢNH KHẮC
Đó là những ngày cuối tháng 6, cũng xấp xỉ tròn 6 tháng từ ngày tôi đặt chân vào bệnh viện và bắt đầu với những công việc của một bác sĩ khoa dinh dưỡng.
Đang ngồi ở văn phòng khoa làm việc với những giấy tờ, cũng khá căng thẳng với các quy trình cần xây dựng cho hoạt động của khoa, bỗng dưng tiếng chuông điện thoại reo lên – là cuộc gọi của đồng nghiệp, báo là có bệnh nhân muốn gặp. Nghe tên bệnh nhân, tôi nhớ ra là bà cụ đã khám dinh dưỡng với tôi cách đó vài ngày. Bỗng dưng tôi bất giác lo lắng, vì nghĩ sao chỉ mới có 4 hôm mà bà cụ đã quay lại gặp mình rồi. Với cảm giác lo lắng ấy, vừa nghe xong cuộc điện thoại là tôi đã vội chạy vèo qua phòng khám để xem thế nào.